Nghệ sĩ Vân Dung: “Tôi chỉn chu chứ không nhố nhăng như trên sân khấu”
Anh Quang Thắng cũng nói, chị thiệt thòi hơn các nghệ sĩ khác nhà Táo về danh hiệu. Chị có bận tâm về điều đó?
Trong cuộc đời làm diễn viên, tôi chưa bao giờ vướng bận về điều đó. Mục tiêu của tôi là làm khán giả vui và thỏa mãn. Họ yêu và ủng hộ đã mang tới cho tôi mọi thứ rồi. Còn danh hiệu, đã có các bạn lấy hộ. Xuân Bắc, Tự Long, Quang Thắng, Công Lý hay anh Chí Trung đã có danh hiệu mang về cho gia đình nhà Táo, đó là điều tôi vô cùng tự hào. Gia đình nhà Táo đều có NSND, NSƯT, có Giám đốc và Phó Giám đốc. Tất cả mọi người đều có danh hiệu thì lấy ai làm dân thường? Ai cũng làm quản lý, lấy ai làm nhân viên để chỉ đạo? Đây là nhân viên! (chỉ vào mình).
Xã hội đã phân cấp, ông trời cho mỗi người một niềm hạnh phúc và vị trí khác nhau nên mình không bao giờ cứ phải giống người ta. Khi làm nghề, tôi luôn đi ngược con đường của người khác. Mọi người chọn con đường trải hoa hồng, tôi chọn con đường chông gai để đi đến thành công, nhưng con đường tôi đi ngắn và đến đích nhanh hơn. Mỗi người có lựa chọn riêng để thỏa mãn đam mê, hạnh phúc của mình. Hạnh phúc của tôi là được khán giả yêu quý, được nhìn thấy các anh chị trong dàn Táo Quân thành công. Tôi thích nhìn những người thân của mình thành đạt. Tôi không thấy mình thiệt thòi!
Ngày nay, danh hiệu cũng không đồng hành về cát-sê, nó đơn thuần chỉ là sự ghi nhận đóng góp của cá nhân với nền nghệ thuật. Đôi khi, danh hiệu cũng chưa thực sự trao cho đúng người, đúng tên.
Đúng là danh hiệu không đồng hành cùng cát-sê. Danh hiệu chỉ là sự khẳng định nghề nghiệp trong giới chuyên môn, còn cát-sê phụ thuộc khán giả yêu quý mình nhiều hay ít. 17 năm làm Táo Quân, cát-sê của tôi cũng khác xưa rất nhiều.
Mọi nghệ sĩ đều được công chúng quan tâm về đời sống riêng tư, chị cũng không ngoại lệ?
Tôi không ngại, bởi mọi người có yêu quý mới tò mò về cuộc sống của tôi, còn muốn chia sẻ hay không là do bản thân. Việc mọi người đồn đoán, tôi chỉ nghĩ mình không thể đẹp hay xấu mãi trong mắt ai. Đã bước vào showbiz, phải chấp nhận mọi thứ. Hãy nghĩ tất cả mọi điều luôn tốt đẹp!
Có những điều tôi nghĩ, khi khán giả đọc sẽ buồn thì tôi không chia sẻ. Tôi là người sống nội tâm, khi nào buồn sẽ tự cho mình khoảng lặng để tự gặm nhấm, nhưng chưa bao giờ quá 5 phút. Tôi cứ đi lau dọn nhà cửa, dọn dẹp… là không còn thời gian để buồn nữa. Cuộc sống của ai cũng có lúc sóng gió. Tôi cứ nghĩ mọi thứ đơn giản thì sẽ không có gì to tát.