Đi lấy mật – Đoàn Giỏi – loigiaihay.com

Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn

– 07/04/2000, Ủy ban Nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh ra quyết định đặt tên ông cho một phố thuộc Quận Tân Phú.

– Ông mất ngày 2 tháng 4 năm 1989 tại Thành phố Hồ Chí Minh vì bệnh ung thư

– Ông là Đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam.

– Ông là viên Ban chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam các khóa I, II, III.

– Sau 1954, ông tập kết ra Bắc, đến năm 1955 ông chuyển sang sáng tác và biên tập sách báo, công tác tại Đài Tiếng nói Việt Nam, rồi Hội Văn nghệ Việt Nam

– Từ 1949-1954, ông công tác tại Chi hội Văn nghệ Nam Bộ, viết bài cho tạp chí Lá Lúa, rồi tạp chí Văn nghệ Miền Nam

– Trong những năm Việt Nam chống Pháp, Đoàn Giỏi công tác trong ngành an ninh, rồi làm công tác thông tin, văn nghệ, từng giữ chức Phó trưởng Ty thông tin Rạch Giá (1949)

– Ông từng theo học tại trường Mỹ thuật Gia Định trong những năm 1939-1940

– Ông có những bút danh khác như: Nguyễn Hoài, Nguyễn Phú Lễ, Huyền Tư.

– Gia đình: xuất thân trong một gia đình địa chủ lớn trong vùng và giàu lòng yêu nước.

– Nhà văn Đoàn Giỏi (17/05/1925-02/04/1989), sinh ra tại thị xã Mỹ Tho, tỉnh Mỹ Tho. Nay thuộc xã Tân Hiệp, Huyện Châu Thành, Tỉnh Tiền Giang.

Tác phẩm

1. Tìm hiểu chung

a. Xuất xứ

– Trích từ chương 9 truyện Đất rừng phương Nam (1957) kể lại một lần An theo tía nuôi và Cò đi lấy mật ong trong rừng U Minh.

– Vài nét về tiểu thuyết Đất rừng phương Nam:

+ Là truyện viết cho lứa tuổi thiếu nhi rất thành công và nổi tiếng của ông. Truyện đã được dịch ra nhiều tiếng nước ngoài, tái bản nhiều lần, được dựng thành phim và in trong Tủ Sách Vàng của Nhà xuất bản Kim Đồng

+ Bối cảnh của tiểu thuyết là miền Tây Nam Bộ, Việt Nam vào những năm 1945, sau khi thực dân Pháp quay trở lại xâm chiếm Nam Bộ

+ Nội dung chính: kể về cuộc sống của cậu bé An vì chiến tranh mà lạc mất gia đình và trở thành một đứa trẻ lang thang. Cậu được bố mẹ Cò cưu mang và trở thành con nuôi của họ. Sống với gia đình Cò, An được yêu thương như con đẻ và cũng học hỏi được nhiều điều mới lạ, thú vị.

b. Bố cục:

– Phần 1 (từ đầu đến “không thể nào nghe được): Suy nghĩ của An khi cùng tía nuôi và Cò đi lấy mật

– Phần 2 (tiếp đến “cây tràm thấp kia”): Cảnh sắc đất rừng phương Nam hiện lên trên đường đi lấy mật

– Phần 3 (còn lại): Cách “thuần hóa” ong rừng khác biệt của người dân vùng U Minh

c. Thể loại: tiểu thuyết

d. Phương thức biểu đạt: tự sự

2. Giá trị nội dung, nghệ thuật

a. Giá trị nội dung

Đoạn trích kể lại một lần An theo tía nuôi và Cò đi lấy mật ong trong rừng U Minh. Lúc này, An đã có nhiều trải nghiệm mới lạ, độc đáo nơi núi rừng Nam Bộ.

b. Giá trị nghệ thuật

Lối miêu tả vừa hiện thực vừa trữ tình

– Ngôn ngữ đậm màu sắc địa phương

Rate this post