Trần Bạch Đằng: Là một nhà nghiên cứu, nhà văn, nhà báo Việt Nam. Ông còn là một nhà chính trị lão thành của Việt Nam đã tham gia hoạt động cách mạng từ trước năm 1945 – Du Học Trung Quốc 2023 – Wiki
Tiểu sử
Tác phẩm
Về văn xuôi, ông có nhiều tác phẩm mang tính thời sự như:
- Bác Sáu Rồng (1975) truyện vừa
- Một ngày của bí thư tỉnh ủy (1985)
- Chân dung một quản đốc (1978) tiểu thuyết
- Ngày về của ngoại (1985)
Về kịch nói, ông có:
- Trần Hưng Đạo bình Nguyên (1951)
- Nửa tuần trăng kỳ lạ (1984)
- Tình yêu và lời đáp (1985)
- Một mùa hè oi ả (1986), Một mối tình (1987)
Về lĩnh vực điện ảnh, ông cũng tham gia nhiều kịch bản phim được đánh giá cao như:
- Ông Hai Cũ (2 tập, 1985-1987)
- Dòng sông không quên (1989)
- Ván bài lật ngửa (8 tập, 1982-1988)
Ông cũng tham gia biên soạn hoặc làm chủ biên nhiều công trình khoa học như:
- Địa chí văn hóa thành phố Hồ Chí Minh
- Địa chí Đồng Tháp Mười
- Địa chí Sông Bé
- Lịch sử Nam Bộ kháng chiến…
Về thể loại báo chí, ông được xem là một cây bút tích cực phê phán tiêu cực và có nhiều kiến nghị sâu sắc về việc đổi mới của Việt Nam. Nổi bật nhất có Đổi mới – Đi lên từ thực tế (Nhà xuất bản Trẻ, 2000) gồm 112 bài tuyển chọn từ 1975-2000, với 3 phần: Thôi thúc của đổi mới (1975-1985), Gian nan những bước đầu (1986-1991), Chín năm cho một cuộc hồi sinh (1992-2000).
Tuy nhiên, ông gắn bó lâu dài với thể loại thơ hơn cả với các tập thơ:
- Con đường miền Nam (1962) tập thơ, ký
- Bài ca khởi nghĩa (1970)
- Hành trình (1972) trường ca
- Theo sóng Đồng Nai (1975)
- Đất nước lại vào xuân (1978)
- Những cái tên đồng bằng (1986)
- Tuyển tập Hưởng Triều (1997)
Đánh giá
Trần Bạch Đằng được đánh giá là một nhà báo có tài. Không phải vì ông đã “dính” với nghiệp báo hơn 60 năm, đã là nhà báo lão thành. Thâm niên trong nghề báo chỉ là một phần, nhiều khi khá nhỏ, quyết định bản lĩnh cũng như sự sắc sảo của một cây bút “nhật trình”.
Trước khi là nhà báo (chuyên nghiệp) Trần Bạch Đằng là một nhà chính trị, một người lãnh đạo. Không biết điều đó có giúp gì cho ông với tư cách một nhà báo hay không, hoặc có ảnh hưởng gì tới quan điểm báo chí của ông không. Nhưng ngay sau khi rời khỏi vị trí lãnh đạo, ông lập tức trở lại với nghề báo; và lập tức trở thành một cây viết rất quen thuộc của rất nhiều tờ báo lớn.
Sau nhiều năm, tên ông thường xuất hiện trên các báo như: Sài Gòn Giải Phóng, Tuổi Trẻ, Thanh Niên, Phụ Nữ. Nhưng không chỉ báo lớn, nhiều khi cái tên “Trần Bạch Đằng” ký dưới bài viết còn xuất hiện ở rất nhiều tờ báo “nhỏ”. Những lĩnh vực mà ngòi bút báo chí Trần Bạch Đằng “xới” tới khá rộng, từ chính trị tới xã hội, văn hóa, từ chống tham nhũng tới việc xây dựng một xã hội pháp quyền.
Không cực đoan nhưng luôn thẳng thắn trong quan điểm, luôn có “lửa” trong ngòi bút, những bài báo của Trần Bạch Đằng đã được đông đảo người đọc đón nhận một cách tích cực. Ngay cả trong những bài viết phân tích những vấn đề chính trị hay xã hội từ quan điểm của một nhà lãnh đạo (cựu lãnh đạo), ông vẫn đứng về phía người dân thường hay đứng, hay nghĩ, hay cảm.[cần dẫn nguồn]
Ông còn có rất nhiều tham gia tích cực, nhiều khi là can đảm không ngại đụng chạm để sự thật được nói lên. Một số bài báo của Trần Bạch Đằng đã thực sự là chỗ dựa công luận cho người dân. Một số bài báo khác đã thực sự tiếp thêm dũng khí cho người trung thực trong cuộc đấu tranh vì sự trong sạch của guồng máy công quyền, vì sự công bằng xã hội.[cần dẫn nguồn]
Qua những bài báo của ông có thể nhận thấy ông luôn giữ lý tưởng từ những ngày đầu Cách mạng tháng Tám ở miền Nam Việt Nam, khi ông là một thủ lĩnh của tổ chức Thanh niên Tiền phong. Đó là làm sao để “dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, và văn minh”.
Vinh danh
Chú thích
Liên kết ngoài