Nhà thơ Đỗ Trung Quân già nhưng khó lớn nỗi thành người!

Mấy hôm nay, trên các trang web, blog, facebook đều đăng, chia sẻ bài “Đỗ Trung Quân – Thủ Tướng đánh cắp thơ của tôi!”

Số là tối 6-7 (giờ địa phương), trong bản tin của VTV4 về cuộc gặp của TT Nguyễn Xuân Phúc với 600 bà con kiều bào ở Berlin, Đức. Trong bài nói chuyện, TT Nguyễn Xuân Phúc đã dẫn mấy câu “Quê hương nếu ai không nhớ. Sẽ không lớn nổi thành người…” và cho đây là bài thơ của tác giả Giang Nam.

Đỗ Trung Quân bên siêu mẫu Trang Trần

Việc nhầm lẫn rõ ràng là không hay, nhưng với lòng vị tha người ta dễ thông cảm, bởi với người thường, kể cả trong giới văn chương, chuyện nhầm lẫn như vậy vẫn xảy ra, còn ở đây với một người bận trăm công ngàn việc đại sự trên cương vị thủ tướng như ông Nguyễn Xuân Phúc, bài nói lại thường do thư ký chắp bút, nên chuyện đúng là “không có gì mà ầm ĩ”.

Có điều đáng tiếc là nhà thơ Đỗ Trung Quân “của chúng ta” lại có trong đội ngũ “kền kền dân chủ”, thường bu vào mọi chuyện không hay để chống phá đủ kiểu. Vì vậy xem chừng hai câu “Quê hương nếu ai không nhớ. Sẽ không lớn nổi thành người…” lại thành “gậy ông đập lưng ông” bởi nó hoàn toàn có thể biến thành “Quê hương nếu Quân không nhớ. Sẽ không lớn nổi thành người…”.

Với trẻ con quê hương có thể là “chùm khế ngọt”, là “đường đi học”, nhưng với một nhà thơ, từng là Hội viên HNVVN như Đỗ Trung Quân, thì quê hương phải là những gì lớn lao, sâu sắc hơn, đó chính là Lịch sử của đất nước.

Tôi rất ít quan tâm Đỗ Trung Quân viết gì, nói gì, nhưng tôi hoàn toàn có thể viết như vậy bởi Đỗ Trung Quân kết băng nhóm với thằng San “hô” Huy Đức, một kẻ mà tôi đã viết là “nhìn lịch sử qua lỗ đồng xu”, cùng hội cùng thuyền với thằng Lập “què” (Nguyễn Quang Lập), Chênh “dái lệch” (Huỳnh Ngọc Chênh”… đều có cái nhìn lộn ngược về lịch sử.

Quả thực, theo nghĩa đen, Quân đã “không lớn nổi thành người” mà trông như “một thằng ngợm”, dị dạng, người choắt, mặt choắt, tóc lại để bù xù như thằng xì ke, ma tuý!

 

Đông La

Rate this post