[BHTT] (HOÀN) CÁCH MỘT BỜ VAI – NHẬT LÃNG – CHƯƠNG 8: CẬU YÊU KHƯƠNG TỬ TÂN RỒI – Wattpad

                                    

"Chủ tịch. Chị thật sự muốn tới Tửu Lâu Quán bàn chuyện làm ăn sao?" Tô Thanh vừa chỉnh lại áo khoác cho nàng vừa hỏi.

"Hiện giờ Vương Viện Khả đã quay về Trung Quốc. Mặc dù cô ta tính tình càn rỡ, thế nhưng thực lực không thể xem thường. Hơn nữa lão hồ ly Vương Viện Kháng - ông nội của cô ta là người như thế nào. Trong giới thương nhân đều biết." Tần Lam tự ngắm mình trong gương, khẽ thở dài một tiếng rồi đem mái tóc xoăn dài búi lên, dùng tạm một cây trâm cắm vào.

"Vậy còn chuyện của Ngô Cẩn Ngôn...?"

Nhắc mới nhớ, đã hơn một tuần nay vì công việc chồng chất nên chủ tịch không tới tìm họ Ngô kia nữa rồi.

"Cô bé đó chắc chắn sẽ vì chuyện tôi tới tìm Khương Tử Tân mà nổi giận. Tạm thời cứ bỏ qua đã."

Tần Lam cười như không cười quay lại nhìn Tô Thanh: "Chúng ta đi thôi."

***

Tửu Lâu Quán thực chất là một hoa viên rộng lớn được thiết kế theo kiến trúc cổ xưa, nhằm đáp ứng nhu cầu vung tiền của những đại gia, hoặc những cậu ấm cô chiêu.

Tần Lam thực ra rất hiếm khi tới những nơi như thế này. Hôm nay bởi vì nàng muốn đàm phán với chủ nhân của hoa viên - đồng thời cũng là một cổ đông lớn trên thương trường. Bởi vậy mặc dù không thích nhưng vẫn không thể không đi.

"Đàm tổng nói Tần tiểu thư cứ ngồi chờ ở lầu A. Lát nữa sẽ tới gặp cô ngay." Nữ nhân viên mặc trang phục cổ đại xúng xính cười lấy lòng.

"Được." Tần Lam mỉm cười gật đầu. Tô Thanh kéo ghế cho nàng, sau đó nghiêm nghị đứng sang một bên.

Tần Lam hướng mắt nhìn xuống dưới, lập tức nhận ra người quen.

Nàng hơi cong khóe môi nói với Tô Thanh: "Vương Viện Khả quả nhiên không phải nữ nhân để chúng ta xem thường."

***

Vương Viện Khả đang yên đang lành đột nhiên sinh cảm giác có người nhìn chằm chằm vào mình. Nàng lập tức hướng mắt quan sát xung quanh, sau đó nhìn lên trên.

Vương Viện Khả lập tức nhướn mày cười. Vẫy vẫy tay gọi: "Lam Lam."

"Tiểu thư, Tần tiểu thư đó vì sao lại ở đây?" Ngọc Hồ vừa nhìn thấy Tần Lam cũng kinh ngạc.

"Đương nhiên là tới tìm Đàm Trác rồi." Thấy Tần Lam không hề nhìn mình. Vương Viện Khả bất đắc dĩ thu hồi tầm mắt, quay đầu nhìn Ngọc Hồ đáp.

"Nhưng Đàm Tổng từ trước đến giờ đều nổi tiếng thích những người xinh đẹp... Tần tiểu thư như vậy... có phải sẽ lôi kéo được không?"

Vương Viện Khả cười đến vô hại. "Tần Lam từ trước tới giờ đều không phải loại người dựa vào nhan sắc để bàn chuyện làm ăn. Thậm chí chính cô ta còn không biết bản thân mình quyến rũ tới mức nào. Bởi vậy... Đàm Trác hôm nay bại dưới chân cô ta, cũng là bại vì trí tuệ."

"Nhưng tiểu thư... Lão thái thái đã dặn..."

"Ông nội? Bất quá lát nữa về nói với người tôi đấu không lại Tần Lam. Đàm Trác bị cô ta mang đi rồi."

Rate this post