Tác giả Nguyễn Tuân – Tiểu sử, sự nghiệp văn học – Sachmienphi.vn
Tác giả Nguyễn Tuân (10 tháng 7 năm 1910 – 28 tháng 7 năm 1987) quê ở Hà Nội, là một nhà văn nổi tiếng của đất nước ta, sở trường về tùy bút và kí, được tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật năm 1996. Tác phẩm của Nguyễn Tuân luôn thể hiện phong cách độc đáo, tài hoa, sự hiểu biết đa dạng nhiều mặt và vốn ngôn ngữ, giàu có, điêu luyện. Sách giáo khoa hiện hành xếp ông vào một trong 9 tác gia tiêu biểu của văn học nước ta tối tân. Ông viết văn với một phong cách tài hoa uyên bác. Hà Nội có một con đường mang tên ông.
Tiểu sử cuộc đời của Tác giả Nguyễn Tuân
Nguyễn Tuân sinh ngày 10/7/1910 – mất ngày 28/7/1987, hưởng thọ 77 tuổi, ông sinh ra và lớn lên ở phố Hàng Bạc, Hà Nội còn quê gốc thì ở xã Nhân Mục (thuộc phường Nhân Chính, quận Thanh Xuân, Hà Nội ngày nay).
Cha ông là cụ Nguyễn An Lan- một nhà nho tài hoa, yêu nước bất đắc chí dưới chế độ thực dân, phong kiến, vậy nên từ nhỏ ông đã ít nhiều bị liên quan bởi tư tưởng và phong cách của cha mình.
Thời niên thiếu của ông không hề dễ và cực khổ, gia đình ông không sống một chỗ mà lại di cư đi sinh sống ở rất nhiều tỉnh khác nhau tại miền Trung như Khánh Hòa, Phú Yên, Hội An, Đà Nẵng, Hà Tĩnh, và nơi sinh sống lâu đặc biệt là ở Thanh Hóa.
sau khi ra tù, ông khởi đầu sự nghiệp văn chương của mình với rất nhiều tác phẩm đặc sắc về rất nhiều thể loại như: tùy bút, bút ký, truyện ngắn,… ngoài ra ông còn tham gia diễn kịch, đóng phim điện ảnh.
Vào năm 1941, ông không may lại bị bắt giam thêm một lần nữa vì liên quan đến những người hoạt động chính trị.
một khi cách mạng tháng 8 thành công, ông khởi đầu tham gia vào các hoạt động cách mạng, kháng chiến rất sôi nổi và nhiệt tình. Ông sử dụng văn chương để ngợi ca quốc gia và động viên tinh thần cho nhân dân.
Trong giai đoạn từ 1948 đến 1957, ông được nắm giữ chức Tổng thư ký Hội Văn nghệ đất nước ta.
Sự nghiệp văn học của Tác giả Nguyễn Tuân
Những tác phẩm nổi tiếng
• Ngọn đèn dầu lạc (1939)
• Vang bóng một thời (1940)
• Chiếc lư đồng mắt cua (1941)
• Tàn đèn dầu lạc (1941)
• Một chuyến đi (1938)
• Tùy bút (1941)
• Thiếu quê hương (1940)
• Tóc chị Hoài (1943)
• Tùy bút II (1943)
- Nguyễn (1945)
- Chùa Đàn (1946)
- Đường vui (1949)
- Tình chiến dịch (1950)
- Thắng càn (1953)
- Chú Giao làng Seo (1953)
- Đi thăm Trung Hoa (1955)
- Tùy bút kháng chiến (1955)
- Tùy bút kháng chiến và hòa bình (1956)
- Truyện một cái thuyền đất (1958)
- Tùy bút Sông Đà (1960)
- Hà Nội ta đánh Mỹ giỏi (1972)
- Ký (1976)
- Tuyển tập Nguyễn Tuân (tập I: 1981)
- Cảnh sắc và hương vị
quốc gia
(1988)
- Tú Xương
- Yêu ngôn (2000,
sau khi
mất)
- Ký Cô Tô(1965)
Phong cách nghệ thuật
Nguyễn Tuân có một phong cách nghệ thuật rất độc đáo và sâu sắc. Trước Cách mạng tháng Tám, phong cách nghệ thuật Nguyễn Tuân có thể thâu tóm trong một chữ “ngông”.
Thể hiện phong cách này, mỗi trang viết của Nguyễn Tuân đều mong muốn chứng tỏ tài hoa uyên bác. Và mọi sự vật được mô tả dù chỉ là cái ăn cái uống. cũng được quan sát chủ yếu ở khía cạnh văn hoá, mĩ thuật.
Trước Cách mạng tháng Tám, ông đi tìm cái đẹp của thời xưa còn vương sót lại và ông gọi là Vang bóng một thời. Sau Cách mạng, ông không đối lập giữa quá khứ, hiện tại và tương lai. Văn Nguyễn Tuân thì luôn luôn vậy, vừa đĩnh đạc cổ kính, vừa trẻ trung tối tân.
Nguyễn Tuân học theo “chủ nghĩa xê dịch”. vì lẽ đó ông là nhà văn của những tính cách phi thường, của những tình cảm, cảm giác mạnh mẽ, của những phong cảnh tuyệt mĩ, của gió, bão, núi cao rừng thiêng, thác ghềnh dữ dội……
Nguyễn Tuân cũng là một con người yêu thiên nhiên tha thiết. Ông có nhiều phát hiện hết sức tinh tế và độc đáo về núi sông cây cỏ trên đất nước mình. Phong cách tự do phóng túng và ý thức sâu sắc về cái tôi cá nhân đã khiến Nguyễn Tuân tìm đến thể tuỳ bút như một điều tất yếu.
Tác giả Nguyễn Tuân còn có giúp sức không nhỏ cho sự phát triển của ngôn ngữ văn học Việt Nam.
Sau Cách mạng tháng Tám, phong cách Nguyễn Tuân có những thay đổi cần thiết. Ông vẫn tiếp xúc thế giới, con người thiên về khía cạnh văn hóa nghệ thuật, nghệ sĩ, nhưng giờ đây ông còn tìm thấy chất tài hoa nghệ sỹ ở cả nhân dân đại chúng. Còn giọng khinh bạc thì chủ yếu chỉ là để ném vào kẻ thù của dân tộc hay những mặt tiêu cực của xã hội.
Kết
Tác giả Nguyễn Tuân thật xứng đáng ở tầm cỡ nhà văn lớn. đề cập ông, người ta nghĩ ngay đến một sự nghiệp sáng tác đồ sộ, rất mực tài hoa và độc đáo. Không thể tưởng tượng nổi sẽ lạnh lẽo và tiêu điều tới mức nào nếu như đại nghìn văn chương dân tộc thiếu vắng những nghệ sĩ ngôn từ bậc thầy như nhà văn Nguyễn Tuân.
Xem thêm: Review sách Nhà giả kim: Đi tìm ý nghĩa sống
Xuân Luật – Tổng Hợp, Chỉnh sửa
(Nguồn tham khảo: vungoi, freetuts, aokieudep)