Như Phúc và “cuộc chia tay không thành” với điện ảnh

… (Im lặng) Đã quyết, nhưng rồi lại không xong – Bốn năm trời (từ cuối năm 1999 đến 2002 – NV) là khoảng thời gian Phúc đấu tranh dữ dội với bản thân, để cuối cùng vẫn đi lại con đường mình đã chọn trước đây. Bây giờ thì Phúc đã “thấm”, đã hiểu rằng cái nghề mà mình đang mang như một chất “gây nghiện”, Phúc không biết diễn tả như thế nào nỗi nhớ của mình khi phải xa phim trường.
Phúc may mắn hơn các bạn khác khi có nhiều hơn sự lựa chọn về nghề nghiệp. Xa điện ảnh, Phúc cũng xoay qua nhiều “nghề”: khi mở shop quần áo, lúc trở thành nhân viên Công ty cổ phần Sữa Việt Nam (Vinamilk). Bốn năm trôi qua, biết chắc mình không bỏ nghề được, Phúc đã chủ động gặp đạo diễn Châu Huế để “xin” một vai. Và với vai Nương trong Hướng nghiệp, Như Phúc đã lại tìm thấy mình.
Nhưng bước chân đưa Phúc trở lại với nghề cũng đong đầy nước mắt (ngập ngừng). Người bạn đời của Phúc chẳng thể hiểu được vì sao mình có thể sống chết với nghề như vậy, vì không hiểu nên anh cũng không chấp nhận. Và, Phúc chỉ được chọn 1 trong 2! Cũng chính vì sự đánh đổi quá lớn như vậy mà Như Phúc đã tâm niệm với lòng: “Phải cố gắng hết mình để không cảm thấy hổ thẹn …”.

. Nghe nói, lúc đầu đạo diễn định giao vai Mận cho Như Phúc, và bạn đã từ chối? – Thật ra, lúc đầu đạo diễn cũng định giao cho Phúc vai Mận, một nhân vật rất dữ dội trong phim. Nhưng sau đó mọi người lại thống nhất với nhau là hãy làm một cuộc hoán đổi vị trí của các diễn viên. Cụ thể là Phúc vào vai “hiền” Ngọc Hân, còn Thanh Thúy thì nhận vai “dữ” – Mận. Theo đó, sự thay đổi này sẽ tạo thêm màu sắc, thu hút và kéo khán giả đến với bộ phim nhiều hơn. Phúc luôn tâm niệm, đã diễn vai nào thì phải ra vai đó, diễn sao cho khán giả hiểu rằng “Đây là Hân, còn kia là Liễu”, chứ không thể nhập nhằng được. . Đã từng thành công trong cả hai loại vai chính và phản diện. Theo Phúc thì diễn loại vai nào “dễ” hơn? – Nhìn chung, vai hiền dễ được lòng khán giả và cũng “dễ thể hiện hơn, khi tính cách nhân vật chỉ có một chiều, người tốt mà! Nhưng cũng như các diễn viên khác, Phúc thích được đóng vai phản diện hơn. Vì chỉ qua các vai này, bạn mới có cơ hội để “thử” mình qua tính cách đa dạng, biến chuyển không ngừng của nhân vật: lúc hiền, lúc dữ, vừa mới ân cần tử tế (giả bộ) thế mà lại tráo trở ngay. Nói tóm lại, vai phản diện phong phú và cực kỳ thú vị (cười). Rốt cuộc thì vai nào cũng có cái hay của nó. Riêng Phúc chỉ cầu mong cho mình luôn được phân công đều ở cả hai. Đã là diễn viên mà chỉ được “đóng khuôn” trong 1 loại vai thôi, thì cũng bị tù túng phải không chị? (lại cười) . Dường như có một thời, Như Phúc đã quyết định “theo chồng bỏ cuộc chơi”?… (Im lặng) Đã quyết, nhưng rồi lại không xong – Bốn năm trời (từ cuối năm 1999 đến 2002 – NV) là khoảng thời gian Phúc đấu tranh dữ dội với bản thân, để cuối cùng vẫn đi lại con đường mình đã chọn trước đây. Bây giờ thì Phúc đã “thấm”, đã hiểu rằng cái nghề mà mình đang mang như một chất “gây nghiện”, Phúc không biết diễn tả như thế nào nỗi nhớ của mình khi phải xa phim trường. Phúc may mắn hơn các bạn khác khi có nhiều hơn sự lựa chọn về nghề nghiệp. Xa điện ảnh, Phúc cũng xoay qua nhiều “nghề”: khi mở shop quần áo, lúc trở thành nhân viên Công ty cổ phần Sữa Việt Nam (Vinamilk). Bốn năm trôi qua, biết chắc mình không bỏ nghề được, Phúc đã chủ động gặp đạo diễn Châu Huế để “xin” một vai. Và với vai Nương trong Hướng nghiệp, Như Phúc đã lại tìm thấy mình. Nhưng bước chân đưa Phúc trở lại với nghề cũng đong đầy nước mắt (ngập ngừng). Người bạn đời của Phúc chẳng thể hiểu được vì sao mình có thể sống chết với nghề như vậy, vì không hiểu nên anh cũng không chấp nhận. Và, Phúc chỉ được chọn 1 trong 2! Cũng chính vì sự đánh đổi quá lớn như vậy mà Như Phúc đã tâm niệm với lòng: “Phải cố gắng hết mình để không cảm thấy hổ thẹn …”.

Với giải nhất Triển vọng điện ảnh năm 1996 do Hội Điện ảnh TPHCM tổ chức, Như Phúc bước vào ngưỡng cửa Nghệ thuật thứ bảy. Nhưng vận may đã không mỉm cười ngay với cô diễn viên có vẻ ngoài rất xi-nê này. Trong khi các bạn cùng lứa đã có nhiều vai diễn chính (như DVĐA Kim Ngân đoạt giải 5 cùng cuộc thi đã được biết đến nhiều hơn qua các vai chính trong Người đàn bà yếu đuối, Đón con về…) thì Như Phúc vẫn lặng lẽ với những vai không mấy ấn tượng. “Cuộc chia tay không thành” với điện ảnh có vẻ đã làm “hồi sinh” một Như Phúc khác: mạnh mẽ hơn, nhưng không kém phần sâu lắng. Từ Hướng nghiệp – bộ phim đánh dấu sự trở lại của Như Phúc – đến sự góp mặt ấn tượng trong những phim gần đây của hãng Lasta phim, như: Vòng xoáy tình yêu, Niềm đau chôn giấu… khán giả đã cảm nhận được những cố gắng hết mình của cô diễn viên trẻ này.

Rate this post