NỮ TRINH RẤT THÁNH MARIA


Trinh Nữ Rất Thánh MARIA: Ái-Nữ của Thiên Chúa Cha, Từ-Mẫu của Thiên Chúa Con và Hiền-Thê của Chúa Thánh Thần.

Đức trong sạch có một giá trị lớn lao đến độ cung lòng của một thụ tạo có thể cưu mang Đấng không thể chứa được, bởi vì, Trinh Nữ MARIA đã chiếm hữu đức trong sạch tuyệt đối, đức trong sạch cao cả nhất mà một thụ tạo của Thiên Chúa có thể có được.

Thiên Chúa Ba Ngôi đã ngự xuống cung lòng Trinh Nữ với trọn nét hoàn hảo và ở lại đó với cả Ba Ngôi Vị, đóng kín Hữu Thể vô biên trong một khoảng không gian bé xíu. Thế nhưng, Hữu Thể vô biên không hề bị thu hẹp, bởi vì, tình yêu của Trinh Nữ và thánh ý Thiên Chúa đã biến khoảng không gian bé nhỏ này thành Trời Cao vô tận và đã biểu dương các đặc tính của Thiên Chúa Ba Ngôi.

Thiên-Chúa-Cha với tư cách là Đấng Tạo Hóa, đã lập lại công trình Ngài thực hiện nơi ngày thứ sáu, khi dựng nên một “ái nữ” đích thực, tương xứng và giống hệt như Ngài. Dấu ấn Thiên Chúa được ghi khắc nơi Đức MARIA rõ ràng đến độ chỉ thua một mình Đức GIÊSU, Con-Đầu-Lòng của Thiên-Chúa-Cha mà thôi. Có thể gọi Đức MARIA là con thứ của Chúa Cha, nhờ nét hoàn hảo mà Trinh Nữ nhận được và biết bảo tồn, nhờ phẩm tước Hiền-Thê và Từ-Mẫu Thiên Chúa và Nữ-Vương Thiên Quốc. Đức MARIA chỉ đứng sau Người-Con của Chúa Cha và đến sau trong Tư Tưởng vĩnh cửu, bởi vì, từ muôn thưở, Thiên-Chúa-Cha đã vui thỏa nơi Ái-Nữ của Ngài.

Thiên-Chúa-Con cũng là Quí Tử Đức MARIA, đã dạy Mẹ mình, – nhờ mầu nhiệm ơn thánh -, chân lý và khôn ngoan của Ngài, ngay từ lúc Ngài còn là Chồi Non mới nhú trong dạ Mẹ.

Chúa-Thánh-Thần xuất hiện giữa con cái loài người bằng một Lễ Hiện Xuống trước hẹn, một Lễ Hiện Xuống kéo dài: Tình-Yêu nơi “Trinh Nữ biết yêu”, Niềm-An-Ủi cho loài người nhờ Con lòng Trinh Nữ và, sự Thánh-Hóa nhờ Trinh Nữ sinh ra Đấng Thánh.

Để tỏ hiện cùng con cái loài người dưới hình thức tân kỳ và toàn vẹn, khởi đầu kỷ nguyên Cứu Độ, Thiên Chúa đã không chọn một thiên thể làm ngai, cũng chẳng cần biệt thự của một vị vua uy quyền. Ngài cũng chả dùng cánh các thiên thần làm bệ đặt chân. Ngài muốn một cung lòng trắng tinh không tì vết.

Evà được dựng nên không tì vết, nhưng chẳng mấy chốc đã tự chuốc lấy bùn nhơ, làm hoen ố chính mình. Evà xuất hiện trong một thế giới tinh khiết, trong khi Đức MARIA sống trong một thế giới băng hoại, nhưng đã bảo tồn nguyên vẹn đức trong sạch, không mảy may có chút tư tưởng dính bén tội lỗi. Đức MARIA biết rõ sự hiện hữu của tội. Mẹ đã nhìn thấy tội dưới đủ mọi khía cạnh, với những hình thức khủng khiếp nhất, kể cả tội giết chết Thiên Chúa! Nhưng Đức MARIA biết tội là để chuộc tội và để trở thành Người Mẹ muôn đời thương xót kẻ tội lỗi, cùng khẩn cầu cho phần rỗi linh hồn họ ..

MARIA, ÁI-NỮ THIÊN-CHÚA-CHA.


Trinh Nữ MARIA có một linh hồn tốt lành như bao nhiêu người khác và không ngừng phát triển lòng tốt bằng ý chí tuyệt hảo. Trinh Nữ còn có một thân xác đồng trinh. Nhưng, Trinh Nữ MARIA là thụ tạo duy nhất có tinh thần đồng trinh.

Nét đẹp linh hồn của Trinh Nữ MARIA là đối tượng lòng sủng ái của Thiên-Chúa-Cha trước khi thời gian xuất hiện, là nguồn vui cho Thiên Chúa Ba Ngôi, Đấng đã trang điểm linh hồn Trinh Nữ bằng đủ các ân huệ để biến thành món quà cho chính mình. Ôi Mẹ Chí Thánh, Người được Thiên Chúa dựng nên trước tiên cho chính Ngài, sau đó cho phần rỗi loài người! Vì phải cưu mang Đấng Cứu Thế, Mẹ là nguồn cội ơn cứu độ.

Ôi linh hồn được dựng nên để trở thành linh hồn của Mẹ Thiên Chúa! Khi Tình Yêu Ba Ngôi chuyển mình làm phát ra tia sáng sống động, tức khắc các Thiên Thần hoan hỉ reo vui, bởi vì trước đó, Thiên Đàng chưa hề trông thấy một tia sáng nào chói chang như vậy! Tia sáng giống như một cánh hồng thiên quốc, một cánh hoa vô chất, quý báu tựa như bảo thạch và lửa: đó là hơi thở Thiên Chúa, ngự xuống để trao ban sự sống cho một thân xác khác xa các thân xác khác. Hơi thở xuống mạnh và xuống nhanh đến độ tội-nguyên-tổ không kịp chạm đến làm hoen ố. Hơi thở xuyên không gian và đến thu mình trong một cung lòng đã được thánh hóa.

Từ đó trái đất có được Đóa-Hoa của mình. Đây là Đóa-Hoa đích thực, độc nhất, mà sự khai nở diễn ra bất tận: hoa huệ và hoa hồng, hoa tím và hoa lài, hoa hướng-nhật-quì và hoa anh-thảo, tất cả quyện vào nhau và cùng với toàn thể các thứ hoa trên trái đất hòa lẫn làm thành một Đóa-Hoa duy nhất: MARIA. Nơi MARIA, gồm trọn mọi nhân đức và mọi ân huệ. MARIA là Đóa-Hồng đẹp nhất. Tận nơi kín ẩn của cung lòng từ mẫu, MARIA đã nở ra cho một mình Thiên Chúa, bởi vì, MARIA đã biết yêu ngay từ giây phút đầu đời khi vừa được thụ thai. Chỉ đến lúc nho được ép làm rượu, mùi nước nho thơm phức lan tỏa khắp không khí, Trinh Nữ MARIA mới mĩm cười, trước tiên cho Thiên Chúa rồi sau đó cho thế giới. Bằng nụ cười, MARIA như muốn nói: “Hãy nhìn kìa! Cây nho sẽ trổ sinh chùm nho, dành để nghiền nát thành thuốc chữa lành các vết thương của các con, cây nho đó đã xuất hiện, đang ở giữa các con”.

MARIA biết yêu ngay từ giây phút đầu đời vừa khi được thụ thai. Đúng thế. Điều gì ban ánh sáng và sự hiểu biết cho tinh thần? – Ơn Thánh. Cái gì khiến chúng biến mất? – Tội nguyên tổ và tội trọng.

MARIA, Người-Nữ Không-Tì-Vết, chưa hề bị tước đoạt kỷ niệm về Thiên Chúa cũng như sự gần gũi, tình yêu, ánh sáng và sự khôn ngoan của Ngài. Do đó, MARIA có thể hiểu và yêu, ngay khi mới chỉ là nắm thịt bắt đầu thành hình bao quanh một linh-hồn trinh-khiết vẹn-tuyền.

MARIA, ÁI-NỮ THIÊN-CHÚA-CHA.


Hãy đứng lên hỡi linh hồn bé nhỏ của Đức GIÊSU KITÔ.. Hãy đi với Ngài vào nơi vùng trời xanh biếc Thiên Đàng để chiêm ngưỡng đức Trinh-Khiết của Trinh Nữ MARIA. Linh hồn sẽ trở ra với linh hồn tươi mát y như khi mới được Thiên Chúa Cha tạo dựng, chưa hề biết đến xác thịt là gì. Linh hồn sẽ trở ra với tinh thần ngời sáng, bởi vì được chìm sâu trong kỳ công tuyệt tác của Thiên Chúa. Linh hồn sẽ trở ra với hữu thể chan hòa tình yêu, bởi vì sẽ hiểu Thiên Chúa là Đấng Duy Nhất biết yêu thương như thế nào. Nói về việc thụ thai của MARIA, Người-Nữ Không-Tì-Vết, có nghĩa là đắm mình trong trời xanh, trong ánh sáng, trong tình yêu. Hãy đến và đọc những vinh quang của Đức MARIA nơi sách Tiên Tổ.

“Đức Chúa đã dựng nên ta như tác phẩm đầu tay của Người, trước mọi công trình của Người từ thời xa xưa nhất. Ta đã được tấn phong từ đời đời, từ nguyên thủy, trước khi có mặt đất. Khi chưa có các vực thẳm, khi chưa có mạch nước tràn đầy, ta đã được sinh ra. Trước khi núi non được đặt nền vững chắc, trước khi có gò nổng, ta đã được sinh ra, khi Đức Chúa chưa làm ra mặt đất với khoảng không, và những hạt bụi đầu tiên tạo nên vũ trụ. Đã có ta hiện diện khi Người thiết lập cõi trời, khi Người vạch một vòng tròn trên mặt vực thẳm, khi Người làm cho mây tụ lại ở trên cao và cho các mạch nước vọt lên từ vực thẳm, khi Người định ranh giới cho biển, để nước khỏi tràn bờ, khi Người đặt nền móng cho đất. Ta hiện diện bên Người như tay thợ cả. Ngày ngày ta là niềm vui của Người, trước mặt Người, ta không ngớt vui chơi, vui chơi trên mặt đất, ta đùa vui với con cái loài người” (Sách Châm-Ngôn 8,22-31).

Các lời trên đây được ứng dụng cho đức Khôn-Ngoan, nhưng thật ra các lời đó nói về Trinh nữ MARIA: Người Mẹ tuyệt mỹ, chí thánh, Trinh-Nữ-Mẹ của đức Khôn Ngoan. MARIA là niềm an ủi và là hoan lạc của Thiên Chúa. Mẹ là lý do khiến Thiên Chúa Ba Ngôi luôn luôn giữ được niềm vui toàn vẹn và tiếp tục cai trị cùng yêu thương con cái loài người, mặc dầu loài người chỉ gây phiền muộn đáng bị tiêu diệt và trừng phạt .. Loài người được yêu thương, được tiếp tục hiện hữu và được tha thứ là nhờ Trinh Nữ MARIA.

Có MARIA và được MARIA yêu mến. Thiên Chúa quả bõ công khi dựng nên loài người, cho loài người sống và tha thứ cho loài người, để có được Trinh Nữ tuyệt mỹ, Trinh Nữ rất thánh, Trinh Nữ vẹn tuyền, Trinh Nữ toàn ái, Ái-Nữ dấu yêu, Từ-Mẫu tinh sạch, Hiền-Thê chí tình!. Thiên Chúa đã thi ân giáng phúc cho loài người và còn thi ân giáng phúc thêm mãi để loài người có được Thụ-Tạo là nguồn vui của Thiên Chúa, là Mặt-Trời của mặt trời Ngài, là Đóa-Hoa của vườn hoa Ngài. Và Thiên Chúa vẫn tiếp tục giáng phúc dồi dào cho loài người vì lời khẩn cầu của MARIA và để làm vui lòng MARIA, bởi vì, niềm vui của MARIA hòa lẫn với niềm vui của Thiên Chúa, làm tăng thêm độ sáng của ánh sáng chói chang thiên đàng, và mỗi tia sáng là một ân phúc cho vũ trụ, cho nòi giống con người, cho chính những người lành, hằng đáp lại mọi kỳ công Thiên Chúa bằng tiếng tung hô ALLELUIA.

Thiên Chúa chả cần gì để tăng thêm niềm vui và thỏa mãn những nhu cầu của Ngài. Chính Ngài đủ cho Ngài. Chiêm ngắm Ngài là hạnh phúc, là lương thực, là sự sống và là sự an nghỉ cho chính Ngài. Toàn thể vũ trụ cũng không thể nào tăng thêm chút xíu gì cho niềm vui, vẻ đẹp, sự sống và uy lực của Ngài. Toàn thể vũ trụ Thiên Chúa dựng lên chỉ là để cho con người và để biến con người thành vua vũ trụ.

Để chiêm ngắm bao kỳ công của Thiên Chúa và để cảm tạ sức lực Ngài ban cho loài người, quả cuộc sống con người thật đáng sống, và từ cuộc sống của mình, loài người phải luôn luôn tỏ lòng tri ân Thiên Chúa. Cho dù loài người là những kẻ khiếm chức, kiêu căng, đa dâm và sát nhân, Thiên Chúa vẫn để loài người tận hưởng vẻ đẹp vũ trụ và cư xử với loài người như thể họ là những người tốt lành, những đứa con ngoan mà người cha dạy bảo và thỏa thuận nhiều điều, để cuộc sống trở nên êm dịu và thoải mái. Tất cả những gì loài người khám phá được là do sự chỉ dẫn của Thiên Chúa: trong Điều-Thiện. Còn những khám phá và hiểu biết khác, mang dấu hiệu sự dữ, đến từ tên Ác-Quỷ tột cùng: SATAN.

Trí-Thông-Minh tối cao, biết hết mọi sự, biết trước rằng, con người, do ý muốn hoàn toàn tự do, sẽ trở thành kẻ trộm cắp và tên sát nhân. Thế nhưng, Đấng Nhân Lành vĩnh cửu không hề hạn hẹp trong lòng tốt bao la của
Ngài. Trước khi tội lỗi xuất hiện, Ngài đã nghĩ ra phương thế tiêu diệt tội lỗi. Phương tiện: NGÔI-LỜI. Dụng cụ để biến phương tiện thành dụng cụ hữu hiệu: MARIA. Thế là Trinh Nữ được tạo dựng trong tư tưởng siêu việt của Thiên Chúa. Mọi vật được tạo dựng nhờ Đức GIÊSU và bởi Đức GIÊSU, Con Dấu-Ái của Thiên-Chúa-Cha.

MARIA, ÁI-NỮ CỦA THIÊN-CHÚA-CHA.


Đức Trinh Khiết của Nữ Trinh MARIA! Hãy đến và suy gẫm chiều sâu thăm thẳm của đức trinh khiết mà nguyên việc chiêm ngắm cũng đủ làm choáng váng! Đâu có là gì, đức trinh khiết nghèo nàn của một thiếu nữ, bị bắt buộc phải giữ mình đồng trinh, chỉ vì không có người đàn ông nào muốn cưới làm vợ? Ít ra là như thế! Nói chi đến đức trinh khiết của một thiếu nữ muốn dâng mình đồng trinh cho Chúa, nhưng chỉ đồng trinh trong thân xác còn tinh thần thì không? Ấy chỉ là sâu bọ của đức trinh khiết mà thôi! Thế còn đức trinh khiết của một nữ tu Kín, chỉ sống vì Thiên Chúa thì sao? Rất đáng giá. Nhưng thật ra cũng chả thấm vào đâu khi so sánh với đức Trinh Khiết vẹn toàn của Nữ Trinh Rất Thánh MARIA, Từ-Mẫu của Đức GIÊSU KITÔ! ..

Luôn luôn có một thông đồng vô thức nối kết với tội lỗi, ngay cả nơi một người thánh thiện nhất. Bí tích Rửa Tội giải phóng tinh thần con người khỏi việc thông đồng này. Tuy nhiên, Phép Rửa vẫn không thể nào trao trả lại cho con người đức trinh khiết toàn vẹn, giống y như đức trinh khiết của ông bà nguyên tổ, trước khi phạm tội. Luôn luôn còn lại vết thẹo đau thương không xóa nhòa được và sẵn sàng trở thành ung nhọt làm nhức nhối.

Nơi Nữ Trinh Rất Thánh MARIA, không hề có dấu vết thông đồng với tội. Linh hồn Nữ Trinh xuất hiện tuyệt đẹp và vẹn tuyền y như khi Thiên-Chúa-Cha nghĩ tới. Nơi Trinh Nữ MARIA có đầy đủ mọi ân phúc. Đó là Trinh Nữ, Độc Nhất, Hoàn Hảo, Vẹn Toàn. Linh Hồn Trinh Nữ được hiện hữu trong tư tưởng của Thiên-Chúa-Cha và được sinh ra như thế nào thì vẫn giữ nguyên nét hoàn hảo ấy cho đến lúc được vinh thưởng đời đời trên Thiên Quốc. Đó chính là Trinh Nữ MARIA, là cõi thăm thẳm không thể nào chạm tới, là đức trong sạch, là ơn thánh, mất hút trong cõi Vô Biên nơi Trinh Nữ phát ra từ Thiên Chúa, Đấng không thể nào với tới. Đấng là Trong Sạch và là Ân Sủng vô cùng tuyệt đối.

Nữ Trinh MARIA là cuộc trả đũa của Thiên Chúa Ba Ngôi. Ngược với mọi thụ tạo bị xúc phạm nhơ nhớp, Thiên Chúa nêu cao Ngôi-Sao hoàn hảo. Đối lại với tính tò mò bẩn thỉu, xuất hiện Người-Nữ kín đáo e dè, chỉ tìm thỏa mãn nơi duy nhất Tình Yêu Thiên Chúa. Đối lại với khoa học sự dữ: sự mảy may không biết đến sự dữ. Nơi MARIA, chẳng những không biết đến một thứ tình yêu đê hèn, mà còn không biết đến cả thứ tình yêu Thiên Chúa cho phép giữa đôi nam nữ, và còn hơn thế nữa. Nơi MARIA không hề có cơn thèm khát độc hại, hậu quả của tội nguyên tổ. Nơi MARIA chỉ có sự khôn ngoan rực cháy Tình Yêu Thiên Chúa. Đây là ngọn lửa đốt cháy xác thịt để tạo nên một bàn thờ nơi Thiên Chúa kết hôn với một Trinh Nữ mà không hề bị giảm giá, bởi vì, sự hoàn hảo của Thiên Chúa bao trọn Trinh Nữ. MARIA, với tư cách là Hiền-Thê, chỉ đứng dưới Phu-Quân và phục tùng Thiên Chúa trong cương vị là Người-Nữ và giống y như Ngài là Đấng Không Tì Vết.

MARIA, ÁI-NỮ THIÊN-CHÚA-CHA.


Niềm vui được làm Mẹ.
Đức MARIA đã tận hiến cho Thiên Chúa ngay từ tuổi thơ, bởi vì, ánh sáng Đấng Tối Cao đã soi rõ cho Mẹ thấy căn nguyên sự dữ trong thế giới, do dó, Mẹ thật lòng ước muốn, – với trọn khả năng và trong phạm vi được phép -, xóa sạch nơi Mẹ mọi tì tích của Satan. Mẹ không biết mình vô-tì-vết. Mẹ không thể nào nghĩ mình vô-tì-vết. Chỉ nguyên ý tưởng về đặc ân này đủ chứng tỏ tính tự phụ và lòng kiêu căng. Sinh ra từ bậc cha mẹ bình thường, không cho phép Đức MARIA nghĩ mình là Người-Được-Chọn để trở thành Người-Nữ Không-Tì-Vết. Thần Linh Thiên Chúa dạy Mẹ biết về nổi đau đớn của Chúa-Cha trước cái đồi trụy của Evà, đã tự muốn hạ giá, để rồi, từ thụ tạo sủng ái rơi xuống hàng thụ tạo thấp hèn. Đức MARIA ấp ủ niềm ước muốn thoa dịu nổi đau đớn của Chúa-Cha bằng cách nâng xác thịt Mẹ lên hàng trong sạch thiên thần với quyết tâm: giữ mình không hề bị nhơ nhớp trong tư tưởng, trong ước muốn và trong mọi liên hệ với con người. Mẹ chỉ dâng cho một mình Thiên Chúa: từng nhịp đập trái tim và trọn con người Mẹ. Thế nhưng, dầu nơi Đức MARIA không hề nung nấu nổi thèm khát xác thịt, Mẹ vẫn cảm thấy hy sinh khi không được làm mẹ.

Việc sinh con và được làm mẹ – không giống như bây giờ bị hạ giá – cũng đã được Cha-Tạo-Thành ban cho Evà. Làm mẹ cách êm dịu và trong sạch, không nặng mùi nhục thể! Chính Đức MARIA đã kinh nghiệm như thế. Evà đã tự bần cùng hóa khi từ bỏ nét giàu sang này! Hơn cả ơn bất tử! Nói vậy, không phải là quá lời. Đức Giêsu và Đức MARIA, cả hai Mẹ Con đã trải qua cái hao mòn của sự chết. Đức MARIA, cái mòn mõi êm dịu: khi nhược sức, Mẹ ngủ lịm đi, còn Đức GIÊSU, cái suy yếu khủng khiếp của một người bị kết án tử hình. Tất cả chúng ta đều phải chết. Nhưng được làm Mẹ mà không bị mất trinh, chỉ xảy đến nơi một mình Đức MARIA, Evà-mới, hầu Mẹ có thể nói cho thế giới biết: thật êm dịu biết bao số phận người nữ được làm mẹ mà không bị đau đớn trong thể xác!. Và niềm ước muốn được làm mẹ mà vẫn còn đồng trinh là điều có thể xảy ra và đã từng xảy ra nơi Nữ Trinh Rất Thánh MARIA, Người Nữ đã tận hiến toàn thân cho một mình Thiên Chúa, bởi vì, làm mẹ mà vẫn còn đồng trinh chính là vinh quang của người nữ!

Nếu loài người hiểu rằng: niềm vinh dự của một phụ nữ Do Thái được làm mẹ, lớn lao như thế nào, hẳn loài người sẽ đo được mức độ hy sinh khôn lường của Đức MARIA khi tự thề hứa giữ mình đồng trinh, khước từ thiên chức làm mẹ. Giờ đây, Cha-Vĩnh-Cửu Nhân Hậu đã ban cho Nữ-Tì Ngài hồng ân làm Mẹ mà vẫn giữ nguyên nét ngây thơ trong trắng để trở thành Đóa-Hoa nơi tòa Ngài. Và Đức MARIA được hưởng nếm niềm vui dịu ngọt: vừa được làm Mẹ một người vừa được làm Mẹ Thiên Chúa.

Vui vì được làm Người-Nữ mang niềm an bình nối kết trời với đất.
Ôi! Đức MARIA đã từng ước ao khao khát niềm an bình này, vì tình yêu Chúa và đồng loại, và Mẹ biết rằng, chính qua trung gian Mẹ, nữ tì thấp hèn của Đấng Toàn Năng, mà niền an bình đã đến với thế giới! Còn gì vui sướng bằng khi Mẹ nói: “Ôi, hỡi loài người đừng khóc nữa. Mẹ đang mang nơi mình bí thuật làm cho các con hạnh phúc. Mẹ chưa thể nói với các con vì còn đang niêm phong nơi người Mẹ, trong trái tim Mẹ, và trong dạ khiết trinh Mẹ đang cưu mang Đấng là Con Thiên Chúa. Nhưng, Mẹ đã mang Ngài đến giữa các con và từng giờ qua đi, nối gần giây phút các con sẽ được trông thấy Người và biết được danh thánh Người”.

Vui vì đã làm cho Chúa vui.
Ôi! Đức MARIA vui vì đã cất khỏi trái tim Chúa-Cha nổi đắng cay do sự bất-tuân, tính kiêu-căng và lòng cứng-tin của Evà! Đức GIÊSU Con Mẹ dạy cho Mẹ hiểu đôi Nam Nữ đầu tiên bị nhơ nhớp vì lỗi nào. Mẹ đã xóa bỏ lỗi lầm này bằng cách đi trở ngược lại ba giai đoạn mà Nguyên Tổ loài người đã lao mình xuống.

Tội khởi đầu với việc bất tuân. – Thiên Chúa phán: “Không được ăn và chạm tới cây này”. Người Nam và người Nữ, hai vị vua vũ trụ, có thể đụng tới và ăn tất cả, trừ cây này, vì Thiên Chúa muốn rằng, chỉ mình các Thiên Thần ở bậc cao hơn loài người, mới không bị ngăn cấm.

“Cây” : phương tiện dùng để thử đức vâng lời của con cái. Tại sao phải tuân giữ các giới luật Thiên Chúa? Thưa vì đó là điều lành. Thiên Chúa chỉ truyền những gì có lợi cho loài người. Còn bất tuân là gì? Thưa là điều dữ vì nó gieo vào linh hồn tâm tình phản loạn, trở thành đất tốt cho Satan tung hoành.

Evà đến gần cây mà đáng lý bà phải tránh xa, bởi vì, càng đến gần càng gặp điều dữ. Thế nhưng bà tự ý đến gần, do tính tò mò thúc đẩy, muốn xem có gì đặc biệt, và do tính bất cẩn điều động, khinh thường lệnh truyền của Thiên Chúa, bởi Evà nghĩ rằng: mình cương nghị và trong trắng, mình là nữ hoàng địa giới, tất cả đều quy phục mình nên không gì làm hại được mình. Tính “tự-phụ” là nguyên nhân đưa đến sự hủy hoại của Evà, bởi vì, tự-phụ là men kiêu-ngạo.

Gần bên cây có tên Dụ-Dỗ. Trước cái chưa từng trải, cái ngây ngô trinh nữ và điểm yếu vô kinh nghiệm, tên Mê-Hoặc hát bài ca lừa đảo: ”Bà tưởng có điều gì xấu ư? Không đâu! Thiên Chúa nói thế vì Ngài muốn đè bẹp hai người dưới ách nô lệ của Ngài. Vậy mà hai người cứ ngỡ mình là vua vũ trụ! Vua gì mà chả được tự do như con mãnh thú! Con vật, Chúa cho tự do làm tình. Còn hai người thì không! Con vật, Chúa cho phép tạo dựng như Chúa. Con vật tha hồ sinh sản, làm thành gia đình đông đúc. Còn hai người lại không được hưởng nếm niềm vui ấy. Vậy thì dựng nên người Nam và người Nữ để làm gì, nếu cả hai lại phải sống như thế này? Hãy làm thần linh đi! Hai người quả không biết niềm khoái lạc: hai trong một xác thịt để sinh ra người thứ ba và nhiều hơn nữa.. Đừng tin nơi lời Thiên Chúa hứa cho hai người được trông thấy đàn con đông đúc, xây dựng cửa nhà. Thiên Chúa chỉ ban cho hai người một cuộc sống giả. Cuộc sống thật là biết luật sống. Chỉ khi đó hai người mới trở thành thần linh và có thể nói cùng Thiên Chúa: “Chúng tôi ngang hàng với Ngài!”

Cứ thế, tên Dụ-Dỗ tiếp tục ca bài gian dối vì Evà không có ý chí đuổi xua nó, trái lại cứ nghe nó nói để biết điều không thuộc về loài người. Thế là cây-cấm trở thành cây-giết-chết loài người, bởi vì nơi cành nó, lủng lẳng trái đắng đến từ Satan. Và người-nữ trở thành con-mái. Rồi với men biết điều dữ Satan gieo vào lòng, người-nữ tìm đến làm hư hỏng người-nam, Adong. Từ đó, xác thịt bị hạ giá, phong tục bị suy đồi, tinh thần thành đê tiện và loài người biết đến nổi khổ, cái chết của tinh thần mất ơn thánh và của xác thịt mất ơn bất tử. Và vết thương Evà sinh ra đau khổ. Đau khổ chỉ biến mất với cái chết của đôi vợ chồng cuối cùng trên mặt đất.

Đức MARIA đi ngược trở lại con đường của đôi tội nhân nguyên tổ.
Mẹ vâng lời. Trong mọi hoàn cảnh cuộc sống, Mẹ vâng lời. Thiên Chúa muốn Mẹ giữ mình trinh khiết. Mẹ vâng lời. Sau khi yêu chuộng đức trinh khiết khiến Mẹ trở nên trong trắng vẹn tuyền như người phụ nữ đầu tiên, trước khi biết đến Satan, thì Chúa truyền cho Mẹ kết hôn. Mẹ vâng lời, nâng hôn nhân lên hàng trong trắng, như trong tư tưởng của Chúa khi dựng nên hai bậc cha mẹ đầu tiên. Tưởng rằng mình sẽ sống đơn độc trong hôn nhân và chịu sự khinh rẻ của người đời vì son sẻ, Chúa lại bảo Mẹ sinh con và làm Mẹ. Mẹ vâng lời. Mẹ tin rằng điều ấy có thể xảy ra và lời thiên thần truyền, đến từ Thiên Chúa, bởi vì, khi nghe thiên thần nói, lòng Mẹ chan hòa niềm an bình.

Đức MARIA không hề nghĩ rằng mình xứng đáng. Mẹ không hề tự nhủ: “Giờ đây thế giới sẽ chiêm ngưỡng mình vì mình nên giống như Thiên Chúa khi tạo dựng xác thịt cho Thiên Chúa”. Không. Mẹ không hề nghĩ như thế. Trái lại. Mẹ hạ mình thật thấp trong khiêm tốn. Niềm vui tỏa lan trong lòng Mẹ như cành hồng trổ hoa. Thế nhưng, cành hồng tức khắc phủ gai nhọn đâm thấu tim, vì niềm đau khi nghĩ đến nổi đau đớn của Thánh Cả GIUSE, Vị Hôn-Phu Thanh-Sạch của Đức MARIA: đó là cối xay nghiền nát niềm vui của Mẹ. Rồi Đức MARIA đau nổi đau của Đức GIÊSU, Ái-Tử của Mẹ: đó là những chiếc gai chọc thủng niềm vui của Mẹ. Evà muốn khoái-lạc, chiến-thắng, tự-do. Đức MARIA chấp nhận đau-đớn, thấp-hèn và nô-lệ. Mẹ khước từ cuộc sống yên-tĩnh, lòng ngưỡng-mộ của hôn phu và sự tự-do của riêng Mẹ. Mẹ không dành mảy may gì cho Mẹ.

Đức MARIA trở thành Nữ-Tì của Chúa trong thân-xác, trong hành-xử, trong tinh-thần bằng cách phó thác hoàn toàn cho Thiên Chúa, không những về việc mang thai vẫn còn đồng trinh, mà cả đến việc bảo toàn danh dự trước mặt hôn phu (Thánh Cả GIUSE), cũng như niềm an ủi của hôn phu và cách thức cùng với hôn phu nâng hôn nhân lên hàng cao cả, để trao trả lại cho người nam và người nữ phẩm giá đã bị đánh mất. Mẹ chấp nhận thánh ý Thiên Chúa cho riêng Mẹ, cho hôn phu Mẹ và cho Con Mẹ. Mẹ “THƯA VÂNG” cho cả ba người, với lòng tin tưởng vững chắc rằng, Thiên Chúa giữ lời Ngài hứa và sẽ trợ giúp Mẹ trong phận vụ làm vợ, khi thấy mình bị kết án ngoại tình, trong thiên chức làm Mẹ, khi thấy mình sinh Con để giao nộp Con cho niềm đau nổi khổ.

“XIN VÂNG” , Mẹ thưa Vâng. VÂNG. Bấy nhiêu đó đủ. Tiếng VÂNG xóa bỏ tiếng KHÔNG Evà đáp lại lệnh truyền của Thiên Chúa. Đức MARIA như thân thưa với Thiên Chúa Cha rằng: ”Vâng, lạy Chúa, Vâng, như Chúa muốn. Con sẽ biết Chúa muốn gì. Con sẽ sống như Chúa muốn. Con sẽ hoan lạc nếu Chúa muốn. Con sẽ đau khổ như Chúa muốn. Vâng, lạy Chúa, luôn luôn thưa vâng, từ lúc tia sáng Chúa làm con trở thành Mẹ cho đến lúc Chúa gọi con về với Ngài. Vâng, luôn luôn thưa vâng. Mọi tiếng kêu gào xác thịt, mọi hướng chìu cảm xúc, tất cả đều bị đè bẹp dưới sức nặng của tiếng “XIN VÂNG” mãi mãi bất tận này. Tiếng THƯA VÂNG đặc thù của riêng con. Tinh thần con sẽ điều động trọn con người con để con phục vụ Chúa trong niềm vui cũng như trong nổi khổ. Nhưng hãy mĩm cười lên hỡi Thiên Chúa. Và hãy hài lòng.. Tội đã bị đánh bại. Nó đã bị tiêu hủy. Nó bị chà đạp dưới gót chân con. Nó được gội rửa bằng nước mắt và tiêu trừ bằng đức vâng lời của con. Từ cung lòng con nẩy sinh Cây mới. Cây sẽ mang Quả. Quả sẽ biết mọi điều ác để chịu đau khổ và trao ban điều lành. Tất cả mọi người đều có thể chạy đến với GIÊSU, đến với Thánh Giá là Cây mới. Cây mới mang quả biết Lành biết Dữ và chỉ dẫn cho loài người biết điều nào là dữ, điều nào lành, để con người biết lựa chọn: làm lành lánh dữ!”…

LỜI NGUYỆN CỦA ĐỨC GIOAN PHAOLO 2


Sau đây là lời nguyện Đức Thánh Cha Gioan Phaolo 2 dâng lên Trinh Nữ Rất Thánh MARIA, đọc tại quảng trường Tây-Ban-Nha ở thủ đô Roma, buổi chiều Lễ Trọng “Đức Trinh Nữ MARIA Vô Nhiễm”, 8-12-1998.

Ôi MARIA lạy Mẹ!
Này chúng con lại đến quỳ dưới chân Mẹ,
vào chính ngày lễ Mẹ Đầu Thai Vô Nhiễm Nguyên Tội,
và chúng con khẩn cầu cùng Mẹ, hỡi Vị Ái-Nữ của Thiên-Chúa-Cha,
xin Mẹ dạy chúng con biết cùng hiệp nhất với nhau tiến về Nhà Cha,
để toàn thể nhân loại họp thành một gia đình duy nhất.

Ôi MARIA lạy Mẹ!
Ngay từ giây phút đầu đời,
Mẹ đã khỏi tội nguyên tổ,
nhờ công đức của Chúa GIÊSU,
Đấng mà Mẹ được chọn làm Từ-Mẫu.
Tội lỗi và sự chết không có quyền gì trên Mẹ.
Ngay khi đầu thai, Mẹ đã vui hưởng đặc ân,
làm Người-Đầy-Ơn do Con Phúc Lành Mẹ thông ban,
để nên thánh như Con Mẹ là Đấng Thánh.
Vì thế, thiên sứ đến báo cho Mẹ biết chương trình cứu độ,
đã kính cẩn chào Mẹ rằng:
“Hãy vui lên, hỡi Người-Đầy-Ơn-Phước” (Lc 1,28).
Vâng, Ôi MARIA, Mẹ là Người-Nữ-Đầy-Ơn,
Mẹ là Đấng Vô Nhiễm Nguyên Tội.
Nơi Mẹ, thực hiện lời đã hứa cùng Tổ Tông,
là tin mừng hy vọng vào chính giờ phút sa ngã đau thương:
“Ta sẽ đặt mối thù giữa ngươi và người nữ,
giữa dòng giống ngươi và dòng tộc người nữ” (ST 3,15).
Dòng tộc Mẹ, hỡi Đức MARIA,
chính là GIÊSU Con Lòng Mẹ gồm Phúc Lạ,
Chiên Con vẹn tuyền đã gánh vác trên mình
tội lỗi thế giới và tội lỗi chúng con.
Con Mẹ, hỡi Đức MARIA, đã phòng giữ Mẹ,
để trao ban cho loài người hồng ân cứu độ.
Vì thế, từ đời nọ sang đời kia,
đoàn con cứu độ không ngừng lập lại lời Thiên Thần:
“Hãy vui lên, hỡi Người-Đầy-Ơn-Phước, Thiên Chúa ở cùng Người”
(Lc 1,28).

Ôi MARIA lạy Mẹ
Từ phương Đông đến phương Tây, ngay thời buổi đầu,

toàn thể Dân Chúa đã tuyên xưng: Mẹ là Người-Nữ Vẹn-Tuyền,
là Đấng-Toàn-Thánh, là Từ-Mẫu Tối-Cao của Đấng Cứu Thế.
Các giáo phụ, chủ chăn, các nhà thần học, các vị tử đạo,
thảy thảy đồng thanh tuyên xưng như thế.
Rồi đến năm 1854, vị tiền nhiệm đáng kính của con,
Đức Giáo Hoàng Pio 9, đã chính thức công khai,
nhìn nhận đặc ân Vô-Nhiễm Nguyên-Tội của Mẹ.
Và để muôn đời ghi nhớ biến cố trọng đại này,
đã cho dựng Cây Cột, giữa lòng thủ đô Roma,
và trên Cột Cao, Mẹ ưu ái trông chừng toàn thể Thành Phố.
Từ đó đến nay, hàng năm, vào chính ngày lễ trọng này của Mẹ,
Giáo Hội và thành Roma cùng với vị Giám Mục của mình
quy tụ lại đây, nơi quảng trường Tây-Ban-Nha,
để tôn vinh Mẹ, dấu chỉ hy vọng vững chắc cho toàn thể loài người.
Cùng với cử chỉ tôn kính, chúng con xin tuyên xưng
kế hoạch nguyên thủy và vĩnh cửu
của Đấng vừa là Tạo Hóa vừa là Cha của chúng con
bằng cách lập lại lời của thánh tông đồ Phaolo rằng:
“Chúc tụng Thiên-Chúa là Thân-Phụ Đức GIÊSU KITÔ Chúa chúng ta ..
Trong Đức KITÔ, Người đã chọn ta trước cả khi tạo thành vũ trụ,
để trước thánh nhan Người, ta trở nên tinh tuyền thánh thiện,
nhờ tình thương của Người”
(Eph 1,3-4).

Ôi MARIA lạy Mẹ!
Mẹ là nhân chứng của việc lựa chọn nguyên thủy này..
Xin Mẹ dẫn bước chúng con, vì Mẹ biết rõ Đường-Đi!
Ngày hôm nay đây, hỡi Đức-Nữ Vô-Nhiễm Nguyên-tội,
Con xin phó thác trong tay Mẹ, Dân Chúa và toàn thể thành Roma.
Xin Mẹ hộ phù chúng con luôn mãi
và dẫn đưa tất cả tiến bước trên đường nên thánh. AMEN.

Rate this post