Minh Nhí – Kỳ 2: Những ngày khóc nhiều và đắng cay – Tuổi Trẻ Online
Nghệ sĩ Minh Nhí
Cuộc đời Minh Nhí từ đó sang trang.
“Đó là khoảng thời gian kinh khủng nhất trong cuộc đời tôi”, một ngày tháng 7-2016 ngồi ở Sài Gòn, Minh Nhí bùi ngùi nhớ lại.
Đang là giảng viên tại Trường Cao đẳng Sân khấu – Điện ảnh TP.HCM và rộn ràng với những vai diễn, Ngày 22-2-2004, Minh Nhí sang Mỹ theo thư mời biểu diễn giao lưu văn hóa của Viet Art Production và tham quan du lịch.
Sau đó Minh Nhí bất ngờ ở lại Mỹ đến 1 năm. Khi về nước, anh mới tiết lộ là ở Mỹ để hoàn tất các thủ tục kết hôn tại đó (kết hôn với cô Giang Ngọc Vân – Việt kiều Mỹ). Việc thực hiện một số thủ tục theo quy định của nước sở tại khi kết hôn khiến Minh Nhí không thể trở về Việt Nam như đơn xin phép gửi Trường Sân khấu & Điện ảnh TPHCM (1 tháng).
Hơn một năm ở lại Mỹ, ngày 8-3-2005, Minh Nhí trở về Việt Nam. Một ngày sau, anh đến Phòng Quản lý nghệ thuật Sở VH-TT TP.HCM trình báo. Cơ quan chức năng yêu cầu Minh Nhí làm tờ tường trình sự việc.
Do vắng mặt không tham gia giảng dạy mà không xin phép, Minh Nhí bị Trường Cao đẳng Sân khấu – Điện ảnh TPHCM cho nghỉ việc vì anh đã vi phạm Pháp lệnh Công chức và Quy chế hoạt động biểu diễn nghệ thuật chuyên nghiệp.
“Nếu ngày ấy, tôi làm một cái đơn xin nghỉ đàng hoàng gửi Trường Cao đẳng Sân khấu – Điện ảnh TP.HCM – nơi tôi đang giảng dạy – thì chắc mọi chuyện đã khác. Đằng này mình chỉ nghĩ đơn giản đi là đi, khi về rồi tính nên mới ra cớ sự”, Minh Nhí hối tiếc nhớ lại.
“Ông bầu dặn nhân viên hậu đài đứng canh tôi”
Minh Nhí – Ảnh tư liệu
Đối với một người diễn viên đam mê nghề, bị cấm diễn là một điều quá sức chịu đựng. Minh Nhí cũng vậy. Đó có lẽ là những ngày tháng anh khóc nhiều nhất trong cuộc đời mình.
Minh Nhí nhớ về quãng thời gian đầy nước mắt đó:
“Khi mới bị cấm, tôi thường lân la đến chơi ở các sân khấu ngày xưa mình diễn. Đứng trong cánh gà, không hiểu sao có một bạn nhân viên hậu đài cứ kè kè bên mình.
Cậu đó cũng thương tình nên mới nói tôi biết là ông bầu dặn phải đứng “canh” tôi, lỡ tôi có dợm bước ra sân khấu là chặn lại liền.
Tôi đâu có “khùng” mà định bước ra sân khấu làm gì, nhớ quá nên mới đến sân khấu chơi, ai ngờ người ta nghĩ như vậy. Buồn quá nên từ đó tôi không đến nữa.
Ở nhà tôi cũng không dám bật TV xem chương trình hay phim trên truyền hình. Bật lên thấy bạn bè đồng nghiệp làm nghề mình tủi thân thêm.
Đôi khi tôi ngồi một mình trong phòng rồi nước mắt cứ thể chảy ra, dù mình có định khóc đâu.
Rồi một người em tới chở tôi đi chơi cho khuây khỏa. Tôi đội nón, đeo kính, mang khẩu trang nhưng đi trên đường vẫn có người nhận ra.
Có cặp vợ chồng kia nhận ra mình, cô vợ kêu lên: “Minh Nhí kìa anh”, ông chồng liền nói: “Kệ nó đi, qua Mỹ mà không được giờ về đây bị cấm diễn rồi, đáng lắm”.
Từ đó, tôi nhốt mình trong nhà, không đi đâu nữa hết.
Đắng cay lắm”.
Minh Nhí cùng các đồng nghiệp
Cay đắng đi qua, bình yên ở lại
Trong những ngày đen tối của cuộc đời, có lẽ một cái duyên nào đó giúp Minh Nhí được gặp, trò chuyện và tịnh tâm mình qua những chia sẻ của một sư thầy.
Thầy khuyên Minh Nhí nên bình tâm sống vì “cái gì đã là của con, ai có giành, có giựt thì cuối cùng nó vẫn trở lại với con. Cái gì không phải của con, dù con có tranh giành đến mấy thì cuối cùng nó cũng không thuộc về mình”.
“Thầy nói nếu tôi thật sự còn yêu nghề và còn duyên với nghệ thuật thì cứ an nhiên, đừng đau khổ, đừng dằn vặt, có ngày tôi sẽ được quay trở lại để sửa sai. Tôi ngộ nhiều điều từ lời thầy nói và cứ thế bình thản chấp nhận mọi thứ”, anh kể.
Anh kể trong những ngày nằm nhà, anh suy ngẫm nhiều thứ về cuộc đời, tình người và một Minh Nhí của ngày xưa.
Những giọt nước mắt khóc trong những ngày cay đắng gột rửa hết những ương ngạnh, trẻ con, hồ đồ ngày nào.
Năm 2005, trong đơn gửi Cục Nghệ thuật Biểu diễn (NTBD) để xin được biểu diễn trở lại, Minh Nhí bày tỏ: “Tôi vẫn là công dân Việt Nam và tôi có nguyện vọng được biểu diễn phục vụ khán giả quê nhà”.
Ngày 16-9-2005, Cục Nghệ thuật – Biểu diễn ký quyết định số 676/NTBD-QLBD với nội dung “đồng ý cho nghệ sĩ Trương Minh Nhí tiếp tục biểu diễn”.
Được cấp giấy phép trở lại, show diễn đầu tiên của Minh Nhí là một chương trình từ thiện tại Nhà thi đấu Nguyễn Du (TP.HCM).
Vắng bóng đã lâu, khán giả cũng biết đến những ồn ào của anh trên mặt báo, Minh Nhí không biết rồi đây có còn ai chào đón hay vỗ tay cho mình nữa hay không.
Nhưng chắc Tổ nghiệp còn thương nên vừa nghe giới thiệu tên anh, khán giả vẫn dành những tiếng vỗ tay lớn để đón chào một đứa con của nghệ thuật quay về thánh đường của nó.
Đứa con ấy thực sự trở về với một tâm thế hoàn toàn khác.
“Tôi tâm niệm khi được diễn trở lại nghĩa là mình đã được trao cho một cơ hội và mình phải biết trân trọng nó, không được làm điều gì có lỗi với Tổ nghiệp, với khán giả và cả những người xung quanh.
Cuộc đời không ai nói trước được điều gì, biết đâu sau này mình lại gặp gì thì sao? Giờ học cách sống ôn hòa để đến khi sa cơ lỡ vận còn có người thật sự yêu thương”, Minh Nhí nhẹ nhàng chia sẻ.