Tả một đêm trăng đẹp – Văn tả cảnh lớp 5 – Trường Quốc Học

TẢ MỘT ĐÊM TRĂNG ĐẸP – SỐ 01

Vẻ đẹp của thiên nhiên luôn hấp dẫn và “mê hoặc” con người. Đó là vẻ đẹp của một dòng sông, vẻ đẹp của một bãi biển, vẻ đẹp của một ngọn núi hay vẻ đẹp của một hòn đảo nhỏ… Và ta không thể không nhắc đến vẻ đẹp của một đêm trăng trên quê hương vào những đêm rằm.

Không gian như biến đổi khi hoàng hôn buông xuống. Mặt trăng bắt đầu tỏa sáng trên bầu trời. Những vì sao lấp lánh đang cùng nhau chiếu sáng cả bầu trời. Dưới mặt đất, những chú đom đóm lập lòe bay trông như những vì sao di động vậy. Phố bắt đầu lên đèn. Cả không gian lung linh huyền ảo như thế giới thần tiên.

Khung cảnh đêm khuya mới đẹp làm sao! Bầu trời như một tấm vải màu đen khổng lồ bao trùm cả hành tinh. Nàng trăng nổi bật lên trên tấm vải ấy, đẹp đến kì lạ. Nàng cứ trốn sau những áng mây tựa như người thiếu nữ e thẹn, ngại ngùng trước người lạ. Trăng tròn vành vạch và vàng óng ánh, lơ lửng như một quả cầu khổng lồ chiếu ánh sáng vàng dịu xuống vạn vật. Ánh trăng phết lên những thảm cỏ xanh, vườn rau sau nhà. Bóng nhà, bóng cây in rõ thành những hình đen nhạt trên mặt đất. Thỉnh thoảng, chị gió lại ghé thăm khu vườn làm cây cối lay động, tắm mát cả không gian. Vạn vật như bị mê hoặc trước vẻ đẹp của nàng trăng.

Đêm trăng rằm trên quê hương tôi thật đẹp! Chìm trong vẻ đẹp ấy, tôi thấy yêu thiên nhiên, yêu quê hương, yêu cuộc sống biết nhường nào. Những món quà mà thiên nhiên ban tặng thật là vô giá, mỗi chúng ta phải nâng niu, bảo vệ để cuộc sống mãi trở nên tươi đẹp.

TẢ MỘT ĐÊM TRĂNG ĐẸP – SỐ 02

Mỗi người đều có một quê hương. Nơi ấy, những hình ảnh quen thuộc của đồng ruộng, lũy tre, giếng nước, gốc đa… luôn gợi cho ta nhớ về. Và hình ảnh giúp ta gợi nhớ về quê hương nhiều nhất đó là những đêm trăng sáng cùng lũ bạn trong xóm chơi đùa.

Những đêm trăng sáng làm cho khung cảnh quê hương trở nên thơ mộng. Khi đêm dần buông xuống, nàng trăng ẩn hiện mờ ảo sau những đám mây. Càng về khuya, nàng trăng dần hiện ra, sáng vằng vặc, nổi bật lên trên tấm thảm nhung đen của bầu trời. Tô điểm trên tấm thảm nhung ấy là những ngôi sao lấp lánh như những viên đá quý đính lên tấm áo của bà. Càng lên cao, Nàng trăng như nhỏ lại. Trăng tròn vành vạch và vàng óng ánh, lơ lửng như một quả cầu khổng lồ chiếu ánh sáng vàng dịu xuống vạn vật. Dòng sông được trăng chiếu sáng lấp lánh, những bạn sóng xô nhẹ vào nhau, chạy vào bờ như muốn vui cùng các bạn nhỏ trên đê. Cây cối trong vườn như muốn vươn cao cành lá để tắm ánh Trăng và đợi chị gió tới thăm. Vạn vạt như bị nàng trăng “mê hoặc” và không muốn dời xa ánh trăng diệu kì.

Với con người quê tôi, ánh trăng như “một liều thuốc bổ”. Ánh trăng làm dịu đi cái nóng, lau khô những giọt mồ hôi vất vả, lo toan trên gương mặt mẹ cha. Trăng dắt đám trẻ vào những trò chơi nhộn nhịp trên đê. Trăng dắt các cụ già vào những câu chuyện kháng chiến cùng đám nhỏ. Trăng dắt những anh, những chị vào những cuộc tán gẫu yêu đương. Trăng dắt các cô, các chú vào những câu chuyện ruộng đồng sau ngày dài vất vả… Chìm vào đêm trăng, họ quên đi bao vất vả hằng ngày, thấy yêu đời và được hưởng thụ hơn.

Ngắm cảnh đẹp đêm trăng, tôi thấy yêu thiên nhiên, yêu quê hương nhiều hơn. Với tôi, nó gắn với những kỉ niệm đẹp thời thơ ấu mà tôi không bao giờ quên.

TẢ MỘT ĐÊM TRĂNG ĐẸP – SỐ 03

“Sân nhà em sáng quá/Nhờ ánh Trăng sáng ngời/Trăng tròn như cái đĩa/Lơ lửng mà không rơi…”

Những vần thơ ấy của nhà thơ Trần Đăng Khoa lại gợi cho tôi nhớ về những đêm trăng sáng trên quê hương.

Ánh Trăng bao trùm mọi cảnh vật trên quê hương. Trăng lên quá núi, “Trăng tròn như cãi đĩa”, màu vàng tươi và pha sắc trắng. Nàng trăng say sưa chiếu ánh sáng xuống cánh đồng, xuống đường làng rồi sà vào vườn cây của ông tôi, khiến những tàu lá chuối nhễ nhại ánh Trăng. Chung niềm vui với anh lá chuối, các cô cậu lá mít, lá vải, lá nhãn…xôn xao đung đưa cùng chị gió, vui sướng đón ánh Trăng vàng. Hoa dạ hương lan, hoa bưởi tỏa hương nồng nàn, say đắm. Ánh Trăng tràn trên mặt đất, thu hút lũ côn trùng nhảy nhót vui chơi, kêu rả rích. Cả mặt đất như không ngủ, bừng tỉnh và tràn sức sống nhờ ánh Trăng.

Không chỉ cây cỏ, vạn vật mà con người cũng mong chờ những đêm trăng sáng. Dưới sân nhà, các cô, các bác bắc chiếc chõng tre, cùng ấm nước chè thơm phức ngồi bên bên nhau trò chuyện rôm rả. Trăng càng lên cao, những câu chuyện của người lớn càng hài hước và hấp dẫn. Các bạn nhỏ trong xóm rủ nhau đến nhà tôi chơi trốn tìm, rạo rực cả một khoảng không gian. Xóm làng như không ngủ trong những đêm trăng.

Dưới ánh trăng, con người và cảnh vật như được tiếp thêm sức sống. Nhờ những đêm trăng sáng, tuổi thơ tôi và lũ bạn được đi qua bao kỉ niệm đẹp lạ kì. Cảm ơn nàng trăng đã đến với cuộc sống con người quê tôi.

TẢ MỘT ĐÊM TRĂNG ĐẸP – SỐ 04

Em đang được sống trong một tuổi thơ ấm áp với nhiều kỉ niệm đẹp. Kỉ niệm đẹp nhất và để lại ấn tượng nhất trong em là những đêm trăng rằm được ngồi cùng chị Lan, em Nam và ông bà nội ngắm trăng, nghe ông bà kể chuyện.

Hoàng hôn buông xuống, mặt trăng từ từ nhô lên sau đỉnh núi. Càng về khuya, trăng càng lên cao, tròn vành vạnh như quả bóng màu vàng óng. Bầu trời trong vắt và cao thăm thẳm. Mây trắng nhè nhẹ trôi bồng bềnh như những tì nữ vây quanh nàng trăng. Hàng ngàn ngôi sao lấp lánh, ẩn hiện sau những đám mây như những anh lính canh giữ trời đêm. Dưới ánh trăng thanh, các bác cây xanh đang nô đùa cùng chị gió, nghiêng ngả reo hò xào xạc, vi vu. Hoa cam, hoa bưởi như không muốn đi ngủ, khép những cánh hoa trắng muốt mà vẫn âm thầm tỏa ngát hương thơm. Nàng trăng đêm rằm thật biết mê hoặc vạn vật nơi trần gian.

Cứ mỗi đêm trăng rằm, ba chị em em lại cùng ông bà ngồi trên ban công để tận hưởng cảnh trăng thanh gió mát. Cả lũ được nghe ông bà kể những câu chuyện thời thơ ấu của ông bà, của bố và các chú. Thỉnh thoảng, chúng em lại cười phá lên vì những mẩu chuyện hài hước ấy. Chị Lan rất biết ý, thỉnh thoảng lại khen ông bà kể chuyện hay, khen ông bà đủ thứ nữa. Như được truyền thêm động lực, ông lại kể đủ những câu chuyện ngày xưa và những chiến tích trong chiến tranh của mình. Ba chúng em, đứa nào cũng say sưa lạc vào những câu chuyện ngày xưa ấy. Rồi em và thằng Nam thiếp ngủ đi lúc nào không biết. Lại một đêm trăng đẹp đi qua, một đêm trăng với bao kỉ niệm đẹp của tuổi thơ mà chúng em luôn nhớ mãi.

Mỗi tháng một ngày, chúng em cứ trông chờ ngày rằm đến để được tận hưởng những đêm trăng sáng cùng ông bà với muôn vàn câu chuyện ông bà kể. Ánh trăng không chỉ mang đến cho vạn vật sức sống mà còn mang đến cho con người những giây phút được gần gũi, hạnh phúc bên nhau.

TẢ MỘT ĐÊM TRĂNG ĐẸP – SỐ 05

Như thường lệ, vào những đêm rằm, nàng trăng lại xuất hiện trên bầu trời với một khuôn mặt tròn trĩnh, trắng bạc và ban phát ánh sáng, sức sống xuống trần gian. Đêm trăng rằm luôn mê hoặc em, lũ trẻ và mọi người trong làng.

Bức tranh làng quê em trong đêm trăng sáng thật đẹp và yên bình. Hoàng hôn buông xuống, Mặt trăng đã gối đầu lên ngọn núi sau làng, rồi lấp ló trên ngọn tre già. Trăng tròn vành vạch và vàng óng như chiếc đĩa bạc to. Bầu trời như một tấm lụa xám hình cầu. Trên tấm lụa ấy, hàng ngàn ngôi sao lấp lánh như những viên đá quý. Những chú mây từ sau núi cũng bị thu hút bởi ánh Trăng, rủ nhau bay về vởn vơ bên nàng trăng như đang muốn tỏ tình. Bị từ chối, các chú lại trôi nhanh ra cánh đồng rồi vụt mất. Ánh Trăng êm dịu len lỏi khắp đường làng, phết nhẹ lên các mái nhà rồi chạy vào vườn cây của ông. Ánh vàng ấy đánh thức những bông hoa quỳnh, hoa dạ hương đang ngái ngủ, nhắc chúng tỏa hương cho mọi người thư giãn trong đêm. Chị gió cũng bị rủ rê, cùng nhau kéo về làng, khiến hàng cây vui mừng vươn cành lá xào xạc, làm mát rượi cả không gian. Lũ dế mèn cũng trông chờ màn đêm như lũ trẻ chúng em. Chúng chui ra từ các ngóc ngách, bắt đầu kêu rả rích như những bản nhạc không lời mà chỉ chúng mới hiểu. Lủ trẻ con tản ra đi tìm dế. Thỉnh thoảng chúng chụm lại, dành nhau vồ lấy con dế to mà cả đám cùng phát hiện ra, rồi nhốn nháo thế nào lại để nó chạy mất. Đứa này lại đổ lỗi cho đứa kia, nháo nhác cả xóm làng. Dưới sân nhà, người lớn ngồi bên nhau nói chuyện rôm rả, mùi nước chè xanh bốc lên thơm ngát. Họ say sưa nói chuyện, quên hết cả thời gian rồi ngủ thiếp trên chõng tre lúc nào không biết. Vạn vật như đang đắm chìm dưới ánh Trăng.

Thật hạnh phúc khi tuổi thơ em được lớn lên cùng với lũ bạn dưới những đêm trăng đẹp và nhiều kỉ niệm. Những kỉ niệm ấy sẽ nuôi lớn chúng em và theo chúng em đến hết cuộc đời.

TẢ MỘT ĐÊM TRĂNG ĐẸP – SỐ 06

Em sinh ra và lớn lên ở Đà Nẵng, một thành phố biển nổi tiếng với nhiều cảnh đẹp. Người ta yêu mến Đà Nẵng vì nơi đây có dòng sông Hàn thơ mộng, có núi Bà Nà kì vĩ, có bán đảo Sơn Trà đẹp hữu tình, có biển Mỹ Khê “đẹp nhất hành tinh”… nhưng em yêu Đà Nẵng vì những đêm trăng đẹp trên biển vào những ngày rằm.

Cảnh biển đêm trăng mới đẹp làm sao! Mặt trời dần xuống núi, hoàng hôm buông trên thành phố biển quê em. Ánh sáng nhạt dần và nhường chỗ cho bóng tối bao trùm. Từ phía chân biển, nàng trăng từ từ bước ra với gương mặt tròn trĩnh, hiền từ và mang theo ánh sáng lung linh như dát vàng. Mặt biển như một tấm thảm tối màu được vệt những mảng vàng óng ánh. Trên tấm thảm thiên nhiên ấy, ngư dân bắt đầu lên đèn, lái thuyền ra khơi đánh cá. Những ánh đèn lấp lánh như một thành phố nhỏ phía chân trời. Chị gió như hiểu được ước muốn của ngư dân, thổi nhè nhẹ đẩy đoàn tàu ra khơi rồi mang theo hơi mát từ biển cả vào đất liền cho mọi người và cây cối. Trên bờ cát dài, những hàng dừa vui sướng vươn lá ra ve vẩy, tắm ánh trăng và vui đùa cùng chị gió. Dưới ánh trăng, bóng hàng dừa in dài trên bờ cát như những vệt sơn tối màu của người họa sĩ. Dưới gốc dừa, các anh chị chụm nhau ngồi nói chuyện vui vẻ. Đêm càng khuya, trăng càng sáng. Bóng người trên bờ biển thưa dần, những con tàu càng xa khơi, để lại mặt biển một vẻ yên tĩnh, thanh bình. Cảnh biển đêm trăng thật dễ làm người ta say đắm, làm người ta yêu biển và yêu quê hương biết nhường nào.

Đứng trước biển quê hương, ngắm nhìn những vẻ đẹp trên quê hương, em thấy biết ơn mẹ thiên nhiên vô cùng. Mẹ thật tuyệt vời! Mẹ đã ban tặng cho thành phố quê em những vẻ đẹp khiến người dân thành phố, cả nước và toàn thế giới yêu mến và muốn tìm về nơi đây.

TẢ MỘT ĐÊM TRĂNG ĐẸP – SỐ 07

Hôm nay là ngày rằm. Cũng như mọi đêm rằm khác, trăng đêm nay rất sáng và tròn.

Cảnh vật đêm trăng thật đẹp và thanh bình. Ngoài vườn, gió thổi hàng cây xào xạc. Mặt hồ gợn sóng lăn tăn. Dưới ánh trăng vàng, mặt nước như được dát vàng lung linh. Ánh trăng chơi đùa với sóng, với cây, rồi xuyên qua tán lá, vào thăm vườn hoa của ông bà em. Thích thú vô cùng, những bông hoa cũng không muốn đi ngủ, vẫn âm thầm tỏa hương thơm ngát cả khu vườn. Lũ dế mèn cũng bị ánh trăng đánh thức, rủ nhau kêu rả rích cả khu vườn. Tiếng kêu của chúng như những bản nhạc không lời mà chỉ chúng mới hiểu được. Trên đường làng, lũ trẻ rủ nhau chơi trốn tìm, cười đùa inh ỏi cả khu xóm. Vừa nghe tiếng thằng Tèo, em liền chạy ra đường làng và nhập cuộc với bọn chúng. Người lớn cũng rẻ nhau ra đầu làng ngồi hóng gió và trò chuyện rôm rả. Đêm trăng mà cứ như ban ngày vậy, cả xóm làng đều không ngủ.

Rồi đêm trăng đẹp ấy đã đi qua, để lại trong em bao kỉ niệm đẹp về quê hương, về tuổi thơ cùng lũ bạn. Em thấy yêu quê hương, yêu xóm làng nơi em đang sống vô cùng.

 

Tin tức – Tags: văn tả cảnh

Rate this post